Quá nửa đời phiêu dạt Tôi lại về úp mặt vào sông quê Ôi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn... (trích Trường ca THỜI GIAN KHẮC KHOẢI - Lê Huy Mậu)

25/2/16

TRÒ CHUYỆN CÙNG MỘT NHÀ THƠ THỜI CHỐNG MỸ
( Tặng nhà thơ Q.C)

Ngồi trên xe ca đi Long Xuyên.
Rỉ rả chuyện trò cùng một nhà thơ thời chống Mỹ.
Anh kể chuyện rủi may, tan hợp của mình.
Anh kể chuyện gia đình, hậu vận của những người bạn lính 
Nhiều chuyện buồn không chịu được!
Từ chuyện đời chuyển sang chuyện viết.
Từ chuyện viết tới những chuyện tào lao…
Anh bảo: Đất nước mình đang có vấn đề .
Từ thượng tầng chóp bu đến từng tế bào xã hội
Nhìn đâu cũng thấy sự xộc xệch, xô bồ.
Cũ không ra cũ,. Mới không ra mới. 
Thoạt thì thấy học vấn cao hơn 
Nhưng văn hóa thì đang xuống cấp.
Luật pháp, hiến pháp không bắt nguồn từ ý chí của người dân.
Tội ác với quan tòa lắm khi cùng một duộc!
.
Anh bảo: 
Ở tầng sâu nhất của một quốc gia
Là ứng xử giao tiếp;
Là tình làng nghĩa xóm;
Là tình mẫu tử, phu thê;
Là cây đa, bến nước… 
Bây giờ những thứ đó còn đáng báo động hơn cả nạn tham nhũng, tham ô.
Anh bảo:
Lứa chúng mình- Những nhà thơ của một thời kháng chiến
Bây giờ lực đã bất tòng tâm.
Chúng mình chẳng có gì ngoài một thân thể nhiều tật bệnh. 
Già bệnh là lẽ thường thôi
Nhưng đau nhất là ở đoạn cuối đời,
Bỗng mất hết niềm tin, Cậu ạ!
LHM



Bình luận bằng Blogger
Bình luận bằng Facebook

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét