Quá nửa đời phiêu dạt Tôi lại về úp mặt vào sông quê Ôi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn... (trích Trường ca THỜI GIAN KHẮC KHOẢI - Lê Huy Mậu)

29/12/15

MƠ GIỮA BAN NGÀY



Năm tháng nặng nề bò qua những phận người
Đường cày rộng một gang tay nhân với số bước chân trâu đủng đỉnh
Cọng với nắng mưa bón chăm cấy hái
Nhiều mảnh đời lần lượt trôi qua nhưng mảnh ruộng quê nhà vẫn chẳng thể lớn lên

Nông thôn- nông dân
Nơi giá trị không đo bằng tiền bạc
Nơi mồ hôi kết tinh với đất cằn thành nghèo xác
Dưới bóng tre làng là trầm tích những gian lao…

Xin giữ lại cho làng mấy khúc ca dao
Bay lả bay la cánh cò từ cổng phủ
Gió mùa thu… con má hồng môi sữa
Gió mùa thu… mẹ trẻ ngồi ru con…

Xin ghi tạc những siêng năng, tần tảo, chuyên cần
Rồi kính cẩn cất vào bảo tàng lam lũ
Đất mệt mỏi hãy để cho đất nghỉ
Nông dân ta nghĩ cách khác để sang giàu!

VINH – VŨNG TÀU 12/1/2014

Bình luận bằng Blogger
Bình luận bằng Facebook

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét