Lê Huy Mậu
Chiến tranh tụ chúng tôi lại với nhau
Hòa bình lại xé lẻ chúng tôi ném vào bốn phương, tám hướng
Gần bốn mươi năm sau khi tóc của những người lính trẻ ngày xưa giờ đây đã bạc trắng
Bỗng có nhu cầu tìm gặp lại những người đồng đội xưa!
Chúng tôi
Những người lính chẳng có chiến công gì
Những người lính cách trận mạc đúng bằng từ trận mạc về hậu cứ
Không có sự hèn nhát nào ở đây. Không có sự chọn lựa khôn ngoan nào ở đây.Mà đơn giản đây chỉ là một sự phân công. Một nhiệm vụ. Một nhiệm vụ phía sau, may mắn và thiệt thòi!
Gần bốn mươi năm sau gặp lại
Không ngờ chuyện lính tráng, chuyện chiến trường lại là những chuyện vui !
Không ngờ quãng đời thiếu thốn, gian khổ đủ điều ngày ấy lại là quãng đời đẹp nhất !
Đồng đội gặp lại nhau bằng cái nhìn thẳng mặt
Thằng đại tá, thằng giảng viên, thằng nhà văn, thằng cán bộ, ôm nhau khóc !
Thằng ít thằng nhiều đều sứt mẻ, méo mó đi rồi!
Chiến tranh hủy diệt tính mệnh con người bằng bom đạn
Nhưng hòa bình gặm nhấm con người bằng những toan tính
Đói khổ chưa hẳn là nguyên nhân làm tha hóa tinh thần
Gần bốn mươi năm
Thành, bại, được, mất
Trong mỗi người có một nỗi đau riêng!

Tặng TRẦN BÁ CHẤN, DƯƠNG HỮU BẬT, NGÔ GIA LÂM
Chiến tranh tụ chúng tôi lại với nhau
Hòa bình lại xé lẻ chúng tôi ném vào bốn phương, tám hướng
Gần bốn mươi năm sau khi tóc của những người lính trẻ ngày xưa giờ đây đã bạc trắng
Bỗng có nhu cầu tìm gặp lại những người đồng đội xưa!
Chúng tôi
Những người lính chẳng có chiến công gì
Những người lính cách trận mạc đúng bằng từ trận mạc về hậu cứ
Không có sự hèn nhát nào ở đây. Không có sự chọn lựa khôn ngoan nào ở đây.Mà đơn giản đây chỉ là một sự phân công. Một nhiệm vụ. Một nhiệm vụ phía sau, may mắn và thiệt thòi!
Gần bốn mươi năm sau gặp lại
Không ngờ chuyện lính tráng, chuyện chiến trường lại là những chuyện vui !
Không ngờ quãng đời thiếu thốn, gian khổ đủ điều ngày ấy lại là quãng đời đẹp nhất !
Đồng đội gặp lại nhau bằng cái nhìn thẳng mặt
Thằng đại tá, thằng giảng viên, thằng nhà văn, thằng cán bộ, ôm nhau khóc !
Thằng ít thằng nhiều đều sứt mẻ, méo mó đi rồi!
Chiến tranh hủy diệt tính mệnh con người bằng bom đạn
Nhưng hòa bình gặm nhấm con người bằng những toan tính
Đói khổ chưa hẳn là nguyên nhân làm tha hóa tinh thần
Gần bốn mươi năm
Thành, bại, được, mất
Trong mỗi người có một nỗi đau riêng!
Rượu tây, rượu quê, bia Pháp, bia Nhật. Bò, lợn, dê, gà cùng đặc sản vùng miền đập phá tả tơi.
Rồi đọc thơ. Rồi hát. Rồi cười. Rồi khóc. Rồi tất cả biến thành những lão già dở hơi!
Trước vợ, trước con, trước cháu. !
Lần này gặp nhau
Biết lần sau có còn đủ nữa?
Đứa huyết áp thương đứa tiểu đường
Đứa cột sống thương đứa tiền liệt tuyến
Chiếu giải xuống sàn nằm co quắp ôm nhau!
Lâm liên lạc. Bật quân y. Tôi văn thư. Chấn tài vụ.
Lâm đại tá. Bật giảng viên. Tôi nhà thơ. Chấn cán bộ.
Gia cảnh sàn sàn, tuổi tác ngang nhau
Hẹn gặp lần sau nhưng biết khi nào?
Thôi thì thêm một số vào con di động
Những phương trời đồng đội lại gần nhau!
21/5/2013
L.H.M
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét