Quá nửa đời phiêu dạt Tôi lại về úp mặt vào sông quê Ôi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn... (trích Trường ca THỜI GIAN KHẮC KHOẢI - Lê Huy Mậu)

22/10/15

AI CŨNG HIỂU CHỈ MỘT NGƯỜI KHÔNG HIỂU*

Nhà thơ Đỗ Trung Quân
Lê Huy Mậu

Mọi hiện tượng xảy ra đều có nguyên nhân.
Một hiện tượng có thể có nhiều nguyên nhân.
Có nguyên nhân chính, có nguyên nhân phụ.
Có nguyên nhân gần và có nguyên nhân xa.

Tôi nhớ giáo sư Văn Như Cương có kể câu chuyện
Rằng thời ông đi học thầy giáo giao đề thi cho lớp trưởng mà không bị lộ đề.
Tôi nhớ có đọc bài viết nói rằng ở Nhật khái niệm ăn cắp đã bị lãng quên lâu rồi.
Tôi nhớ ở Mỹ đêm xe đậu ngoài đường mà không bị vặt phụ tùng hay bị đập phá.
Thậm chí quên ví tiền ở trong xe sáng mai ra vẫn còn.

Ở nước mình thì sao?
Nói ra luống thẹn
Chuyện đạo văn
Chuyện trao thưởng nhầm chỉ là chuyện vặt
Nhà văn có phải ai cũng chính danh đâu!
Không phải là nhà văn lọt vào hội nhà văn hàng tá!
Trí thức giả, đạo đức giả… có ở khắp mọi nơi!

Có vị đường đường là …
mà thôi…
nói ra thẹn lắm!
bây giờ
gì cũng mua
gì cũng bán
láo nháo, lào nhào
thật giả bất phân!

Có nhiều nguyên nhân
Gút lại
Một nguyên nhân
“Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu…
Là Đỗ Trung Quân!

22/10/2015
L.H.M
• Đạo thơ Đỗ Trung Quân
Bình luận bằng Blogger
Bình luận bằng Facebook

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét