Quá nửa đời phiêu dạt Tôi lại về úp mặt vào sông quê Ôi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn... (trích Trường ca THỜI GIAN KHẮC KHOẢI - Lê Huy Mậu)

27/9/15

Thơ viết ngày Trung Thu

Lê Huy Mậu


 Một ngày mà ta đang sống đây, ta thì thấy nó chẳng có gì thú vị, nhưng với nhiều người thì họ đã mất thật nhiều tiền để mua lấy thêm một ngày sống trên thế gian này mà chẳng được.
Mặc dầu, nếu họ sống thêm, họ cũng sẽ có cảm giác một ngày trôi qua cũng vô vị giống ta thôi.
Sống thừa và sống thiếu. Thời gian là thứ nhiều người thiếu cái mà nhiều người đang thừa. Ông Trời, nếu có ông Trời thật, thì ông là một người thường đối xử bất công!
Ông nghĩ sao mà để những tên hại nước, hại dân thì sống dài, sống dai, sống phởn phơ? Còn những người thực tâm yêu nước, thương nòi thì hoặc là chết vội, chết vàng hoặc là sống cơ, sống khổ?
Ta vâng lời Đức Phật, coi cõi trần là cõi tạm. Hỉ, Xả, Từ, Bi cho năm tháng nhẹ nhàng qua.
Nhưng làm Người thật ra đâu có dễ! Sống cho tử tế. Sống cho ra dáng một con Người thật chẳng dễ dàng chi.
Cõi nhân sinh lắm chuyện buồn phiền. Đành thì rồi cát bụi cũng sẽ về cát bụi. Sao những tháng năm này ta thấy nó chẳng ra làm sao !
Một ngày ta đang sống đây ngàn vàng không mua nổi. Nên Người ơi! Hãy trông trước, trông sau mà sống sao cho ra dáng một Con Người!
Trung Thu Ất Mùi (2015)
L.H.M
Bình luận bằng Blogger
Bình luận bằng Facebook

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét