Quá nửa đời phiêu dạt Tôi lại về úp mặt vào sông quê Ôi con sông dạt dào như lòng mẹ Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn... (trích Trường ca THỜI GIAN KHẮC KHOẢI - Lê Huy Mậu)

30/9/15

Chuyện từ mảnh vườn

Lê Huy Mậu

Khi người hàng xóm cuối cùng vừa xây lên
                             bức tường cao mười hai mét
Mảnh vườn nhà tôi có số phận giống như những
                                      con đường ở New York
Chỉ giữa trưa mới có nắng mặt trời!

Một chú mèo hoang lân la tới mảnh vườn này
Tôi biết chú muốn gì, nhưng chú thì chẳng nói
Mỗi ngày tôi đãi chú một bữa ăn
Chú thấy tôi hiền lành tử tế bèn dọn về ở hẳn
                                                           Đây luôn

Mảnh vườn của tôi chỉ chín mét vuông
Có cá, có chim, có cây, giờ thêm chú mèo hoang nữa
Thế là thành khu bảo tồn thiên nhiên!

Những thứ cây tôi trồng trong khu vườn mình
Có phẩm chất của người xứ Nghệ
Thả vào đâu cũng sống, cũng tươi xanh!

Một lạch nước tượng trưng một dòng sông
Một cây cọ tượng trưng cho đồi núi
Một con chim cu gợi về nương rẫy
Một chú mèo hoang gợi nhớ đại ngàn

Buổi sáng tôi mở cửa khu vườn
Chú mèo uể oải vươn vai đưa mắt nhìn thân thiện
Con chim cu xu nịnh gáy một bài
Những chú cá bảy màu hiếu động như trẻ nhỏ
Bấy nhiêu thôi mà cũng thấy xôn xao!

Chẳng có thời gian thể dục thể thao
Tôi tha thẩn với mảnh vườn chín mét
Cũng cây xanh, cũng chim trời cá nước
Tôi thấy mình quá đủ giữa nhân gian!

L.H.M
Bình luận bằng Blogger
Bình luận bằng Facebook

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét